Tôi đã bắt đầu nghiên cứu các khía cạnh văn hóa trong ẩm thực ở các nước giàu ở Âu Mỹ và Nhật Bản, và cũng tập trung những cuốn sách nghiên cứu về lịch sử sinh hoạt ăn uống viết bởi những người dân của chính những nước đó.
いずれも、経済的に豊かで飢餓の恐怖をかかえていない国においてのことなのである。
Cái nào cũng cho thấy rằng các nước giàu mạnh về mặt kinh tế không phải đối mặt với nỗi sợ sẽ bị đói.
食が足ってのち、食の文化について考える余裕ができるのだ。
Khi đã đủ ăn thì mới có đủ khả năng để suy nghĩ về văn hóa ẩm thực.
Nó không chỉ dành cho đất nước của chính mình mà còn là tài sản chung của nhân loại, và chúng ta đang được yêu cầu phải phát triển việc nghiên cứu để tìm ra phương pháp hữu ích nhất vào một ngày nào đó.