教育については、①ぜひ実現するといいと思うアイディアを持っています。
    Tôi đang có một ý tưởng về giáo dục và nghĩ rằng sẽ rất tốt nếu nó trở thành hiện thực.

 それは、大学教育にかかる費用を金融機関が学生に貸し出した際、その債務の保証を国がするという制度です。
    Đó là chế độ mà nhà nước sẽ bảo lãnh khoản nợ khi các tổ chức tài chính cho học sinh vay để trả các khoản chi phí liên quan đến giáo dục đại học.
要するに、銀行の教育ローンの国家保証制度。
Nói cách khác đó là chế độ nhà nước bảo lãnh các khoản cho vay giáo dục của ngân hàng.
もちろん銀行の教育ローンそのものは今でもありますが、これを国家保証にすることがポイントです。
Tất nhiên các khoản cho vay giáo dục của ngân hàng trước giờ đã có, nhưng điểm mấu chốt ở đây chính là nhà nước bảo lãnh cho việc này.

 すなわち、銀行にとってはノーリスク。
      Nói tóm lại, đối với các ngân hàng việc làm này không mang lại rủi ro.
貸出しをした学生が将来個人破産したり、ローン返済前に死亡したりしても、国が債務を保証してくれるなら積極的にローンを貸し出しますね。
Nếu được nhà nước bảo hộ khoản nợ thì họ sẽ cho vay các khoản nợ một cách tích cực cho dù trong tương lai, học sinh vay tiền bị phá sản hay chết trước khi trả xong nợ.

 学生の親にも大いにメリットがあります。
Cha mẹ của học sinh cũng có những lợi ích to lớn.
子どもの教育費負担の中でも、最後の大学は非常に重荷です。
Dẫu là trong việc gánh vác chi phí giáo dục của con cái đi nữa thì việc học đại học là trọng trách rất nặng nề.
2~3人の子どもを持った場合、40代、50代となった親に教育費負担が重くのしかかってきます。
Trường hợp có 2-3 con, chi phí giáo dục quả là gánh nặng lớn cho những bậc cha mẹ đã vào tuổi 40, 50.
それを、もう親は払わず、子どもが払うことを当たり前にするのです。
Mà lúc đó thì hiển nhiên không phải là cha mẹ, mà chính đứa con mới là người phải chi trả.

  親が学費の面倒を見るのは高校まで。
       Cha mẹ chỉ lo cho học phí của con mình đến trung học.
大学からは子ども自身が銀行から借りて、卒業後に自分で稼いで返済する、というのが当たり前になれば、親の金銭的、心理的負担は解消されます。
Nếu việc đứa con bắt đầu từ đại học phải tự vay tiền ngân hàng, sau khi tốt nghiệp tự kiếm tiền để trả hết nợ trở thành việc hiển nhiên thì gánh nặng về tài chính và tâm lý của phụ huynh sẽ được loại bỏ.
そうすれば、もう1人2人産んでみようか、という人も増えるかもしれません。
Nếu làm vậy, chắc cũng sẽ có nhiều người nghĩ đến việc sinh thêm 1, 2 đứa con xem sao.
少子化対策にもなりますよ。
Và nó cũng trở thành giải pháp cho tình trạng sụt giảm dân số.

 私は10年前から明治大学で教えていますが、勤労学生の方が総じて授業に熱心です。
     Tôi đã giảng dạy tại Đại học Meiji từ 10 năm trước, và nhìn chung những sinh viên vừa học vừa làm rất chuyên tâm trong giờ học.
なぜならコスト意識がはっきりしているから。
Bởi vì họ có ý thức rất rõ ràng về chi phí.

 大学の費用はすべて親が負担しているのが、今の日本の大学生の一般です。
Toàn bộ chi phí học đại học do cha mẹ gánh vác là tình hình chung của sinh viên đại học ở Nhật Bản hiện nay.
しかしその状況は、親は金銭的につらいのに、肝心の子どもはコスト意識が薄いという問題を抱えています。
Tuy nhiên thực trạng này đang khiến chúng ta phải đối mặt với vấn đề là những bậc phụ huynh thì phải đau đầu vì vấn đề tài chính, mà ý thức về chi phí của đứa con thì vô cùng hời hợt.
苦労して歯を食いしばって子どもを大学に出しながら、実は②子どもをダメにしているかもしれないのです。
Phải nhẫn nhục cắn răng chịu đựng để con mình tốt nghiệp đại học, nhưng thực chất không chừng lại làm hỏng đứa con.

 もし学生が自分でお金を払っている意識を持てば、授業への参加率も上がり、元を取ろうとするでしょう。
Nếu sinh viên có ý thức tự chi trả những chi phí của bản thân thì tỷ lệ tham gia tiết học sẽ tăng, từ đó dần thu hồi vốn.
不真面目な教員には文句を言うようにもなります。
Và bắt đầu phàn nàn về những giáo viên không nghiêm túc.
授業の「単価」を計算して、それに見合った成果を上げようと努力し始めるでしょう。
Có lẽ sẽ bắt đầu nỗ lực nâng cao kết quả sao cho tương xứng với việc đóng học phí theo từng "đơn giá" tiết học.

 自分で授業料を払うようになれば、2割から3割くらい、もっと熱心に授業に取り組むようになるのではないでしょうか。
Nếu tự trả tiền học phí, thì chắc sẽ có khoảng 20% đến 30% sinh viên nỗ lực chuyên tâm hơn trong giờ học.

 学生は、両親がお金持ちかどうかにかかわらず、試験で良い成績を修めさえすれば、お金の心配もなく、質の高い教育を受ける機会を持てるのです。
Bất kể cha mẹ mình có giàu có hay không, sinh viên chỉ cần đạt thành tích tốt trong kỳ thi thì có thể có cơ hội tiếp nhận nền giáo dục chất lượng cao mà không cần phải lo lắng về tiền bạc.
家が貧乏で授業料が払えないから大学に行けない、なんてことはなくなります。
Và những chuyện như do nhà nghèo không thể trả học phí nên không thể học đại học cũng sẽ không còn nữa.